Sài Gòn là thế, là thành phố lúc nào cũng nhộn nhịp và đông đúc người qua lại. Đó là cái nhìn đầu tiền khi tôi đến đây học tập.
Sài Gòn là lạ lẫm, đúng thế thật đấy. Sài Gòn thật sự lạ lẫm và xa lạ lắm. Những ngày đầu ở đây, những lúc bước chân ra đường với tôi mọi thứ lạ lẫm khác lạ, con người dường như chẳng ai quen ai, chỉ biết đi đến nơi ta cần đến, ăn cái thứ ta cần ăn, và rồi trả đi về thôi.
Sài Gòn là nỗi sợ, cái này có lẻ khó tả quá nhỉ. Bởi vì nỗi sợ mà. Đúng là nỗi sợ với những người mới bước chân đến đây, nhưng nó cũng là nỗi sợ đối với những người sinh ra ở đây. Bởi vì Sài Gòn là thế, nhờ thế mới tạo ra những con người như thế. Chính nỗi sợ đã giúp con người tồn tại, cảnh giác, đảm bảo an toàn, cứng rắn, vượt lên mọi thứ.
Sài Gòn là địa ngục, có lẻ là thế thật sự rồi. Sài Gòn tồn lại bao thứ gây mối hiểm nguy, tệ nạn xã hội, cướp giật, bạo hành, tai nạn, chặt chém, . . . Mọi thứ gợi lên như cơn ác mộng đối với con người nơi đây. Sống mà lúc nào cũng phải lo sợ thì khác gì địa ngục.
Sài Gòn là thân thuộc. Tại sao lại thân thuộc nhỉ? Sài Gòn là thế mà, chính nhờ sự lạ lẫm đã giúp ta cảm nhận được sự thân thuộc quý giá hơn bao giờ hơn. Những con người xa quê khi gặp được những người đồng hương, những người bạn tình cờ gặp ở một chốn đông người, những người hàng ngày rong ruổi ngoài đường tối về bên cạnh bữa cơm gia đình, những người đồng nghiệp chiều về ly bia bên vỉa hè, những con người cô đơn tìm thấy nơi bình yên. . . Khi mọi thứ ta thấy lạ lẫm nhưng những lúc tìm được cảm giác quen thuộc là ta thấy quý sự thân thuộc thật sự.
Sài Gòn là cuộc sống, chính những con người nơi đây tạo nên một Sài Gòn nhộn nhịp và đông đúc. Chính nhờ thế mới ta mới thấy cuộc sống của bao con người nơi đây, Sài Gòn đã cho ta thấy như thế nào là cuộc sống. Từ sự khổ cực đến sung sướng, từ nghề thấp kém đến cao sang, từ con người ăn mặc rách rưới đến con người ăn mặc sang trọng. . .
Sài Gòn là đó, đó là những gì ta có thể thấy khi mở mắt và rồi nhắm mắt lại khi hết một ngày. Nhưng tôi đã thấy một Sài Gòn khác sau 12 giờ đêm. . . Một Sài Gòn yên tĩnh, một Sài Gòn lặng yên chuyển mình để chuẩn bị một ngày mới bao thứ lại diễn ra như mọi ngày. Sau 12 giờ đêm là lúc mọi ánh đèn nhà dần tắt đi, mọi người chìm vào giấc ngủ trên chiếc giường thân thuộc, những cuộc vui chơi dần tàn tiệc. Nhưng ta sẽ thấy một Sài Gòn khác lúc này hiện ra.
Những người công nhân quét rác cần hoàn tất công việc dưới ánh đèn và dọc trên các con người. Một chổ nào đấy là những người cũng phải tìm cho mình một chiếc giường thật êm bên cạnh ánh đèn điện đường, để kịp ngủ một giấc thật ngon để chuẩn bị một ngày lang thang kiếm sống. Những quán ăn đêm cũng sáng đèn để kịp bán cho những người không ngủ.
Một nơi khác có lẻ sẽ đầy màu sắc hơn. Chính là những địa điểm vui chơi giải trí đêm, nơi những tràn ngập đồ ăn ngon, ánh sáng lung linh, nhạc nỗi sập sình và mọi người lắc lư theo nhạc.
Một nơi khác là những nhóm hoạt động tự thiện, mang đến những hộp cơm tình nghĩa, những cái chăng ấm áp, những mòn quà thấm đậm tình người.
Một nơi khác là chỉ có thể hiện ra khi Sài Gòn sau 12 giờ đêm. . .
Khi chán ngấy Sài Gòn hiện tại, thì hãy thử ngủ một giấc thật đã để chuẩn bị cho Sài Gòn sau 12 giờ đêm nhé. . . Là lúc để ta khám phá một Sài Gòn khác. Và nhớ hãy chia sẻ một Sài Gòn khác mà bạn đã thấy cho chính bạn nhé.