Cuộc sống có lẽ sẽ tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn khi tôi biết quý trọng những gì mình đang có. Nhưng mọi thứ đã tan vỡ khi tôi đã cắm sừng chồng mình.
Cuộc hôn nhân giữa chúng tôi diễn ra như trời định vậy. Mọi thứ thật sự tốt đẹp và suôn sẻ, ngày ra mắt cả nhà đều ưng ý và mong sao chúng tôi trở thành cặp vợ chông son, lễ đính hỗn diễn ra thật tình nghĩa vì có mặt đông đủ gia đình hai bên với những tiếng cười rôn rã tràn ngập hạnh phúc, ngày tổ chức đám cưới là một ngày thật đặc biệt, trời trong xanh và ánh nắng dịu nhẹ tô thêm vẽ đẹp quyến rũ của bộ váy cưới, bạn bè và gia đình đều đến chung vui cùng chúng tôi, không khí buổi tiệc cưới hôm đấy hạnh phúc thật khó tả.
Kết thúc một ngày cưới ngập tràn yêu thương, bao đều tốt đẹp đến như một món quà trời cho. Hai vợ chồng trở về ngồi nhà hạnh phúc, không kìm nén được cảm xúc dân trào, chúng tôi quấn lấy nhau, trao nhau nụ hôn nồng nhiệt, sờ soạng khắp người đối phường, cởi bỏ từng lớp áo cưới trên người.
Chồng tôi rất tinh tế và nhẹ nhàng, ảnh từ từ vuốt nhẹ mái tóc, vòng ra sau cổ rồi xoa nhẹ dọc từ cổ xuống vai, ảnh nhẹ nhàng đưa cách tay còn lại vòng ra sau eo rồi vuốt lên dọc cột sống thật chậm rãi, cả người tôi rần rần và tê buốt thật khó tả, vừa lên đên gáy cổ là hai tay lướt nhẹ ra hai bên vai thật nhanh, tôi chẳng kịp cảm nhận là hai bàn tay khô ráp đã chạm đến bờ vài. Vừa thoát ra cảm giác tê buốt là váy cưới của tôi đã nằm dưới sàn, tôi trần tuồng trước ảnh như con nhộng và cả người nóng lên rần rần. Tôi cảm nhận được từng dòng máu chạy khắp cả người, trên từng bộ phận của cơ thể, nó được kích thích thật nhẹ nhàng nhưng cũng rất mạnh liệt, như những người đầu bếp nhào nặng bộ. Cả người tôi mềm nhũn ra, ảnh bế tôi lên giường, ánh mắt nhìn tôi đăm chiêu như muốn ăn, còn tôi thì đã là con mồi nằm trọn trong bàn tay của anh. Anh nhẹ nhàng đặt tôi trên chiếc giường tân hôn màu đỏ, tôi khép mình như gái 18 còn e thẹn. Đôi môi dày, có chút khô ráp hôn lên tráng, tôi nhắm mắt lại và giang tay ra. Anh nhẹ nhàng vuốt nhẹ từ vai, đến cánh tay, rồi đến bàn tay ảnh dùng ngón trỏ xoa tròn trên lòng bàn tay. Cả tay tôi co lại đan chặt tay anh. Anh cứ thế, nhẹ nhàng đưa đôi môi khô ráp đấy hôn lên cả người tôi, từng bộ phận thật nhịp nhàng và chuẩn xác, từ từ xuống mũi, rồi đến môi, đến cổ, bầu ngực, . . . cứ đến đâu là tôi rần rần lên cả người, như dòng diện chạy qua người càng lúc càng được tăng cường độ. Chúng tôi hòa vào nhau, cùng chung nhịp đập, tôi cảm cảm nhận được ảnh, cảm nhận được từng nơi trên người anh.
Đêm tân hôn trải qua rất nhẹ nhàng và ngọt ngào, anh đưa tôi vào cuộc tình thật tinh tế, cảm xúc diễn ra nhiều cung bậc khác lạ, gần đến đỉnh điểm thì tụt dốc, rồi lại leo đỉnh. Nhưng anh rất biết giữ cảm xúc trong tôi để không tuột mất, nó cứ lưng lưng khó tả.
Cuộc sống chúng tôi cứ thế diễn ra, sau hơn 5 năm chung sống thì cũng đã có đứa con đầu lòng mũn mĩm và dễ thường, cả nội ngoại đều thương yêu. Chúng tôi vẫn trao nhau những đêm ngọt ngào, dân trào cảm xúc như đêm tân hôn. Cuộc sống hạnh phúc chúng tôi có được như bao người mơ ước.
Cả 2 chúng tôi đều có công việc riêng, là những người trong giới kinh doanh. Sau cuộc hôn nhân, chúng tôi luôn cố gắng nhiều hơn trong việc để mang đến một cuộc sống âm no hơn cho chúng tôi, cho con cái, ba mẹ. Cũng chừng ấy năm cô gắng, ai nấy cũng đều có một vị trí cao trong công việc đã lựa chọn. Chồng tôi thì khá hơn, đã thành lập được một công ty riêng, làm ăn nên ra. Còn tôi thì trở thành đại diện đối ngoại của một công ty đa quốc gia. Công việc càng lúc càng nhiều, đòi hòi chúng tôi đi nhiều hơn, dành thời gian cho việc nhiều hơn. Và điều ấy, đã giảm bớt thời gian những bữa cơm gia đình, gặp gỡ nhau, dành thời gian chơi với con. Công việc của tôi có phần nhẹ hơn, nên cũng dành được khá nhiều thời gian ở nhà, chăm con. Còn chồng thì mới thành lập công ty, nên cần nhiều thời gian tạo dựng quan hệ, phát triển công ty. Có những lúc 1 tháng chúng tôi chỉ ăn cơm một vài lần. Tôi cũng chỉ là một người mẹ mới ngoài 30, những nhu cầu vẫn còn đấy, có những lúc tôi cảm thấy cô đơn khi không có chồng bên cạnh, nhưng cảm xúc ham muốn cứ đến.
Rồi những cuộc tranh luận, cãi vả cũng đã đến. Mỗi lúc lớn hơn, nhiều xích mích hơn. Cứ xoay quanh chuyện con cái, cuộc sống vợ chồng. Có khi phải gởi con ở nhà nội hoặc ngoại để trông non cho những chuyến công tác dài. Hay những đêm mệt mỏi sau cả ngày làm việc, đời sống vợ chồng cũng lãnh nhạt đi, không còn được như đêm tân hôn. Sự chia sẻ công việc cũng không còn như trước, mẫu thuẫn cũng từ đấy lớn hơn, chúng tôi đỗ lỗi cho nhau.
Lại một ngày gửi con sang nhà ông bà nội, vì tôi phải đi tiếp đón đối tác lớn của công ty, còn chồng có một cuộc họp dài để triển khai dự án mới với đối tác. Việc tiếp đón đối tác lơn không thể diễn ra sơ sài, nên công ty đã tổ chức một bữa tiệc sang trọng tại một khách sạn lớn, cũng chính nơi đôi tác của chúng tôi ở những ngày qua . Mọi chuyện đều diễn ra tốt đẹp, các điều thảo luận cả 2 bên nhất quán. Bữa tiệc nào cũng có bia, hôm đấy chúng tôi uống hơi nhiều, tôi cũng tham gia cuộc vui rất nhiệt tình và uống rất nhiều, trong buổi tiệc đã gặp một đồng nghiệp ở bên đối tác. Chúng tôi trò chuyện rất hợp ý và chia sẻ nhiều về công việc, sự đồng cảm về cuộc sống giữa tôi và anh ta dường như là một, không còn khoảng cách, mọi chuyện đều nói ra là đối phương có thể thấu hiểu. Bữa tiệc cứ kéo dài đến đêm khuya, tôi bắt đầu ngà ngà hơi say, anh ta đề nghị tôi nên ngủ lại đây để an toàn, mọi người hôm đấy cũng khuyên thế và cũng có vài người ngủ lại. Anh ta dìu tôi lên phòng, nhẹ nhàng đặt tôi lên chiếc giường thật êm, cất đi chiếc túi xách, cởi giày, rồi kéo nhẹ chiếc ga giường tránh đánh thức tôi. Trong người tôi nửa tỉnh, nửa mê. Cảm xúc quen thuộc như đêm tân hôn gợi về, cả người tôi rần rần lên, sự ham muốn trỗi dậy không thể kìm chế. Anh ta cũng ngà say, cũng tràn đầy sức trẻ. Sự ham muốn cả 2 dường như không thể kìm chế, tôi kéo anh ta về phía mình, môi anh ta chạm nhẹ lên tráng tôi. Cám giác đôi môi khô ráp ngày ấy như hiện ra, chúng tôi quấn lấy nhau như những kẻ cần thỏa mãn cơn khác tình dục. Mọi thư anh ta làm như cái cám giác, cái cảm giác đêm tân hôn của tôi. Tiếng rên rỉ, sự va chạm cơ thể cứ thế diễn ra, cảm xúc càng lúc càng mãnh liệt khiến chúng tôi không thể dừng lại.
Nhưng có lẻ cuộc sống đã trêu ngươi. Sáng hôm sau, tôi và anh ta đã biết mình đã làm gì sai. Nên lặng lẻ rời phòng, đúng lúc ấy, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước măt tôi. Đó là chồng tôi, đối tác của anh ở lại khách sạn này và sáng nay anh đến để đón đối tác đi khảo sát dự án. Anh thấy tôi và anh ta bước ra từ căn phòng, anh đã lặng lẽ quay mặt đi và không nói gì. Cả ngày hôm đấy tôi xin nghỉ phép ở nhà, một ngày ảm đạm. Tối đến, anh cũng đã về nhà, với vẻ mặt mệt mỏi và rám nắng sau một ngày khảo sát dự án. Anh không nói gì, anh để túi hồ sơ trên góc bàn quen thuộc, đi thẳng vào phòng và lấy đồ tôi đã để sẵn trên giường, rồi vào phòng tắm. Anh từ phòng đi ra, tiến tới túi hồ sơ trên bàn rồi rút ra một tờ giấy, anh lại gần tôi và nói.
"Anh xin lỗi. Anh đã không quan tâm đến đời sống của em", rồi đặt trên bàn tờ giấy.
"Anh sang nội đón con đây", dõi theo anh, tôi thấy anh khuất bóng sau cánh cửa.
Còn tôi và căn nhà trống vắng tiếng cười, bên cạnh là dòng chữ "ĐƠN XIN LY HÔN".
#thuthachviet100ngay