Làm liều mà lại được - Cột mốc MSP đang nhớ.

Để tôi giải thích cho bạn biết MSP là gì? MSP là viết tắt của Microsoft Student Partner - Một chương trình tìm kiếm các bạn sinh viên năng động, thích công nghệ để kết nỗi giữa Microsoft VN với các trường CĐ, ĐH toàn quốc. Nhằm xây dựng các chuỗi hoạt động, hội thảo, seminar về công nghệ mới, định hướng tương lai và hỗ trợ sinh viên từ các chuyên gia của Microsoft. Google thêm để biết về MSP nhé. MSP hiện nay đã có nhiều thay đổi lắm.

Giờ là bắt đầu câu chuyện của tôi này. Tôi biết đến MSP một cách tình cờ lắm, mà thực sự giờ chả nhớ là làm sao tôi biết đến MSP nữa. Có thể nhờ qua Facebook hoặc tình cờ Google tìm tài liệu rồi nó ra MSP. Khi biết về MSP tôi thấy tò mò và thích lắm, lúc đấy cũng chưa biết MSP cụ thể là cái gì. Chỉ biết đó là một chương trình như tôi đã giải thích ở trên. Qua đây chắc mình sẽ học được nhiều lắm đấy, bởi vì cũng mới vào trường mà, còn mù mờ nhiều cái.

Nhớ lúc đọc điều kiện nộp hồ sơ ứng tuyển MSP. Đập thẳng một cái vào mắt tôi là dòng: Sinh viên năm 2 lên. Ôi cái định mệnh. Lúc đấy tôi chỉ mới là sinh viên năm 1, đang chuẩn bị nghỉ học kỳ hè. Hết học kỳ hè là tôi mới chính thức là sinh viên năm 2. Chính xác là vào tháng 5-2012 bắt đầu mở form đăng ký MSP. Nhìn cái điều kiện xong là trong đầu nghĩ thôi bỏ đi cho rồi, chứ có đủ điều kiện đâu mà đăng ký. Đó mới là điều kiện về năm sinh viên, chưa tính các điều kiện khác về kiến thức, chức vụ, ý tưởng cho 1 một giải pháp hay sản phẩm gì đấy . . . Nói chung tùm lum thứ luôn, mà mấy vòng lận. Cái xong để đó vài ngày. Rồi đi học bình thường, chăm chỉ như sinh viên gương mẫu vậy. Nghĩ lại cũng gương mẫu thiệt (mèo tự khen mèo dài đuôi ấy mà).

Kệ, kệ nó đi. Mình cứ đăng ký, làm hồ sơ cho ngon lành, được hay không thì tới lúc thông báo mới biết. Với lại có mất gì đâu, mất thì mất chút thời gian để đăng ký, ngồi làm hồ sơ. Chợt nghĩ như thế. Vậy là tôi hôm đó ngồi suy nghĩ. Giờ làm gì ta, có ý tưởng gì hay ho đâu mà làm đây. Mình còn là năm 1 nữa, code cái gì mà ra sản phẩm, ra hình ảnh bây giờ. Biết có mỗi ngôn ngữ C/C++ thế mới mệt chứ. Trong lúc bí ý tưởng, tôi ngồi soạn các thông tin còn lại. Như biểu mẫu đăng ký, thông tin sinh viên . . . Lúc đấy là có sao nói vậy, quất trong form năm 1 to chà bá, điền form xong cũng tự tin lắm. Chợt nghĩ, mình làm một cái gì đó mà có liên quan đển Microsoft chắc sẽ để lại nhiều ấn tượng. Khi đấy cơ hội sẽ cao hơn nhiều. Microsoft thì nhiều thứ lắm, biết thứ gì mà làm đây nhỉ? Cứ nghĩ nghĩ hoài về ý tưởng đó.

Trong lúc đi học quan sát thấy nhiều người dùng smartphone. Để đảm bảo tính riêng tư thì đặt mật khẩu chỉ là sô từ 4 đến 6 ký tự. Lỡ người ta vào được điện thoại thì sao? Phải có một cơ chế gì đáy để bảo mật tốt hơn. Lúc đấy hệ điều hành Windows Phone cho điện đang khá thu hút, lại do Microsoft phát triển. Vậy là đêm đó ngồi nghĩ ra một giải pháp bảo mật cho smartphone, cụ thể là một ứng dụng (app) cho Windows Phone. Vò đầu, bức tóc cả đêm thế là cũng ra giải pháp. Ấy chế, có biết code app là cái quái gì đâu, biết mỗi C/C++. Nhưng không sao, cái gì cũng có giải pháp cả. Cứ làm thôi.

Hôm sau, tôi bắt tay vào thực hiện liền. Vẽ sơ đồ, quy trình hoạt động, cách thức làm việc và giải thích cơ chế của nó. Vận dụng kiến thức mình có vào C/C++ để tạo ra một đoạn code mô phỏng cơ chế. Còn dùng slide để giải thích, làm 1 bài thuyết trình và kèm hình ảnh minh họa. Hình như cũng khoản 2 đến 3 ngày gì đấy là tôi hoàn thành xong ý tưởng, code chạy ngon lành, slide xong xuôi và trình bày slide dự trên ý tưởng của Windows Phone là các ô cửa sổ lướt lướt. (Giờ nhìn lại cái slide là cực chuối luôn ấy). 

Sau khi rà soát lại. Form đăng ký có. Sản phẩm có (Slide thuyết trình, source code, file .exe) - Sản phẩm tôi chỉ có thế thôi. Các loại khác cũng có. Thế là mọi thứ đã chuẩn bị xong. Chỉ cần một cú click chuột nữa thôi. Cạch - Âm thanh tiếng click chuột. Tôi đã đăng ký MSP thành công. Giờ còn chờ kết quả có lọt qua vòng hồ sơ nữa hay không. Nếu lọt qua thì còn nhiều thứ phải làm lắm. 

Sau khi đăng ký MSP thành công. Tôi cứ lâu check mail, hy vọng nhận mail thông báo qua vòng hồ sơ. Mỗi lần đi học về là mở máy check mail liền à. Lúc đấy công nhận mình có niềm tin và hy vọng lớn thiệt. Rồi cái gì đến cũng sẽ đến. Một cái email thông báo đã qua vòng đăng ký. Cám giác thật sung sướng, thật sự khó tả nữa, cũng không tin nỗi là mình qua được vòng hồ sơ. Nhưng ăn mừng 1 cách lạ thật, không có nhảy vọt người lên, la hét và cười lớn gì cả. Chỉ một cái nắm chặt tay giơ lên cao dập mạnh xuống và mĩm cười.

Cuối cùng tôi cũng đã trở thành 1 MSP chính thức. Cũng nhờ 2 chữ "làm liều", bỏ qua các vấn đề về điều kiện hay tiểu chuẩn. Tôi cứ thế mà làm thôi.
Share This:    Facebook Twitter