[Nhật ký tôi] Một ngày tưởng chừng không làm được gì, nhưng lại được.

Vinh Hưng, Huế.

Ngày hôm nay tôi tưởng chừng không làm được gì gọi là đáng cả. Nhưng mà tự nhiên mọi thứ cứ tự nhiên đến như có một lực hấp dẫn vậy.

Tôi đã dậy sớm như kế hoạch, để phụ việc gia đình. Ơ rồi dừng ở đấy, tôi nghĩ mọi chuyện sao chán thế thể nhỉ. Không lẻ kết thúc một ngày vậy thôi sao. Một cuộc gọi điện từ ba tôi nhờ đi mua giúp đồ. Từ đấy tôi quyết định ra khỏi nha, đến quán cafe làm việc. Ơ mà lại hay à nha. Một chút niềm vui nhỏ lại xuất hiện. Có lẻ là thế. Rồi bất ngờ gặp người anh. Thế là ngồi nói chuyện tào lao, đủ thử vế ước mơ, tham vọng, cống hiến. Qua đó tôi lại học thêm được một vài thứ nữa về cuộc sống, vững tin hơn triết lý sống mà tôi đề ra cho chính bản thân.

Khi ta vì cộng đồng, cộng đồng sẽ vì ta. Đấy là đều tôi tâm đắc nhất sau cuộc nói chuyện. Tại sao ư? Tại vì khi ta sẵn sàng giúp đỡ, thì ta sẽ nhận lại sự giúp đỡ. Khi ta ích kỹ với cuộc sống, ta không sẵn lòng giúp đỡ người ta. Đều ấy, có khi ta sẽ là người nhận lại sự ích kỹ ấy. 

Ta làm giàu từ cộng đồng, từ xã hội nơi ta sống. Thì hãy cống hiến, giúp đỡ lại cộng đồng, xã hội mà ta làm giàu. Đấy là lẽ thường tình bạn ạ. 

Rồi còn được nghe những câu chuyện về quan chức, tranh giành chức vị trong xã, trong cơ quan. Ấy dà. Chỉ vì chút lợi ích cá nhân, đấu đá lẫn nhau mà dẫn đến mất niềm tin từ người dân, những con người cống hiến vì địa phương lại mất đi quyền lợi, mất đi vị trí mà họ xứng đáng. Vị trí ấy lại được nhường cho một người khác ngoài địa phương. Là một chuyện không hề có gì mới mẽ. Nhưng nó lại khẳng định thêm một lần nữa là. Khi ta không được lòng dân, ta chỉ vì lợi ích cá nhân. Thì mọi chuyện khó mà đi theo chiều hướng tốt, rồi đánh mất tất cả lợi ích vào một người không phải dân ta.

Ờ quên bén luôn à. Cái startup của tôi vẫn chưa ra gì. Thôi cố gắng lên nào. Như Ngọc Hoàng (Táo quân Mậu Tuất) đã nói. Hãy cùng khởi nghiệp với mấy em. :)
Share This:    Facebook Twitter