Yêu em! Đến rồi đi

Em đến với anh ngẫu nhiên
Em cũng xa anh ngẫu nhiên lạ thường
Chuyện lạ hiện giữa đời thường
Làm anh cứ nghĩ bình thường mà thôi


Khi em xa anh không lời
Để anh ở lại bơ vơ một mình
Mang trong mình viết thương tình
Làm anh lu mờ hận tình với em


Khi em quay lại cạnh bên
Anh đã thẳng thừng tạo nên viết thương
Trong em mang lấy tổn thương
Anh còn xuất hiện dửng dưng trước em


Giờ anh mới biết thương em
Thì đã quá muộn rồi phải không em?
Anh thật là ngốc, ngốc nghếch
Không nhận ra rằng cuộc sống công bằng


Anh có em ở cạnh bên
Thế nhưng anh đã để em rời xa
Ở cạnh em cảm giác thật bình yên
Ở cạnh em thật an toàn


Em nhẹ nhàng đến với anh
Ở cạnh em anh mới là chính mình
Có em thật là yên bình
Giật mình anh nhận ra mình không em

P/S: Bài thơ được sáng tác bởi chủ nhân blog này. Bài thơ thể hiện sự tiếc nuối về một tình yêu đẹp, tình yêu đến nhưng đã lỡ để tuột mất.
Share This:    Facebook Twitter