Trên chuyến bay từ Huế đi Hồ Chí Mình của Jetstar. Tôi bước lên máy bay và tìm đến ghế ngồi ghi trên vé. Mọi chuyện đều diễn ra bình thường như mọi chuyến bay tôi từng đi, mọi người xếp hành lý lên ngăn chứa, ngồi vào đúng chổ và thắt dây an toàn. Mọi chuyện cứ thế diễn ra cho đến khi máy bay cất cánh mà không hề có sự phàn nàn hay bất trắc gì diễn ra. Một chuyến bay có vẻ tốt lành là đây chứ đâu.
Cơ trưởng thông báo chuẩn bị khởi hành, các anh chị tiếp viên bắt đầu công việc như thường lệ là hướng dẫn an toàn bay, nào thắt dây an toàn, nào sử dụng áo phao, nào sử dụng mặt nạ dưỡng khí. Trong chúc lát, tiếng động cơ kêu ùuuu lên, máy bay lao vút lên bầu trời bỏ lại sân băng và người phất cờ ra hiệu lệnh bay phía sau. Chiếc phi cơ Jetstar vượt qua từng lớp mây trắng xóa, mặt trời dần hiện ra trước mặt chiếu từng tia nắng qua ô cửa.
[image]
Ảnh minh họa
Còn tôi, như thói quen, tôi lấy sách ra đọc mà chẳng để ý đến có thiếu sáng hay không, có những gì diễn ra xung quanh. Đang chăm chú đọc từng dòng chữ, chợt có ánh sáng đèn, tôi thấy rõ hơn hẳn nhưng chẳng biết vì sao. Vội ngước mắt nhìn lên, à, thì ra có một chị tiếp viên "tiện tay" bật cái đèn đọc sách trong lúc đẩy xe phục vụ đồ ăn thức uống trên máy bay. Ờ thì cũng hay đó, có thể nói đây là chuyến bay của Jetstar mà tôi cảm thấy hài lòng về cách ứng xử của các anh chị tiếp viên. Tuy không cần gì quá chuyên nghiệp, nhưng tinh tế giúp đỡ hành khách như thế là cũng đủ rồi. Bởi vì hành động nhỏ nhưng để lại ấn tướng lớn đấy.