Vẽ trải nghiệm: Đi tìm đứa trẻ trong mình

Chiều ngày 14/7 tôi có một trải nghiệm tuyệt vời về vẽ được tổ chức ở Khoảng Lặng Cafe - Huế. Đây là một buổi workshop về vẽ với với chủ đề "Đi tìm đứa trẻ trong mình". Tôi biết sự kiện này cũng là sự ngẫu nhiên thôi. Tôi lướt facebook rồi vô tình thấy được event này hoặc cũng có thể luật hấp dẫn gì đấy đưa event đến lúc tôi cần. Nói chung là tôi thích nó thì đăng ký tham gia.



Đến với buổi workshop này tôi thật sự chẳng biết mình cần gì, cứ thế mà đến thôi. Đến và tham gia như những người khác.

Workshop bắt đầu, dưới sự hướng dẫn của anh Bút Chì, mọi người đều cầm trên tay những tờ giấy a4 trắng tinh và chọn những cây bút màu yêu thích. Không hẳn là workshop đâu các bạn, mà đúng hơn là một buổi chơi, những người lớn ngồi chơi với nhau. Ngồi chơi vẽ tranh ấy, chứ không phải chơi nhau đâu nha (suy nghĩ trong sáng lên nhé). Quả thực tôi cũng chẳng biết mình đang làm gì nữa, cứ ngồi nguệch ngoặc trên tờ giấy a4, rồi mọi khoe bức tranh đến với mọi người. Nhìn quanh tôi toàn là danh họa Picasso không các bạn à, tôi cũng là một Picasso chính hiệu. Nhìn chẳng hiểu cái quái gì hết, toàn mấy đường gạch gạch, vào cái hình khối méo mó. Thế nhưng ai cũng thích bức tranh của chính mình tạo nên, bởi vì chúng tôi đang ở đây, đang ở hiện tại và đang ngồi vẽ về những thứ mà chẳng cần hiểu. Chỉ cần vẽ ra là thấy thích rồi.

Sau đấy là mọi người bắt cặp và bắt đầu vẽ về người đối diện. Không khí diễn ra không hề căng thẳng chút nào, mà tràn ngập tiếng cười. Ai cũng tự hào về tác phẩm của mình, nhưng cũng cảm thấy có lỗi với chính bạn vẽ. Bởi vì tác phẩm tạo nên chẳng giống bạn vẽ chút nào, không khác gì một thẳm họa nghệ thuật. Những con người hôm đó không theo nghệ thuật là phải rồi. Nhưng chúng tôi không hề quan tâm đến chuyện đó, mà chúng tôi đều cảm thấy thích thú, vui vẻ với chính những gì chúng tôi tạo ra. Bởi vì chúng tôi đang chơi, đang sống ở hiện tại và cảm thấy hạnh phúc. Đó là tác phẩm của của đứa trẻ, nó chằng quản tâm xấu đẹp, chỉ cần vẽ và chia sẻ về bức tranh thôi.

Buổi workshop đã giúp tôi nhận ra rằng, bậc thầy của việc làm sao sống ở hiện, nhận ra ta đang ở hiện tại chính là đứa trẻ. Chính là đứa trẻ đấy các bạn ạ. Khi ta lớn, ta bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, ta dần mất khi khả năng sống ở hiện tại. Thân xác ta ở đây, nhưng tâm hồn thì ở nơi khác. Nhưng đứa trẻ lại khác, tâm hồn và thể xác của chúng đều cùng ở một nơi, làm cùng một việc.

Ai cũng có cuộc sống, công việc của riêng mình. Phải lo nghĩ về nhiều thứ, công việc, cơm áo gạo tiền, bla bla . . . Nhưng mà đừng để mất đứa trẻ trong mình bạn nhé. Đó là một phép màu của tạo hóa, đứa trẻ sẽ giúp chúng ta sống ở hiện tại chứ không phải ở đâu khác. Chỉ cần chơi, chơi thôi sẽ ta sẽ kết nối với đứa trẻ trong mình.
Share This:    Facebook Twitter
Read More